Lạc Khanh Nhan nhợt nhạt cười vươn tay với y, Dung Phượng Ca đưa tay nắm lấy tay nàng, mười ngón tay đan xen vào nhau
Khẽ nhắm mắt lại, gió nhè nhẹ thổi….
Cảnh vật xung quanh mờ mờ ảo ảo, hai màu sáng và tối đan xen vào nhau qua chút ánh sáng le lói của ánh nến
Quanh quẩn đâu đây là nhu tình ấm áp, là lãnh hương lê hoa hòa quyện vào đó…..
Tình yêu, có đôi lúc, không cần phải nói thành lời, chỉ là một cái ánh mắt giao nhau cũng là đủ rồi…
Từ lúc thiếu niên sơ ngộ cho đến ngày hôm nay, mới đó mà đã thấm thoắt nhiều năm trôi qua như vậy
Có thống khổ, có giãy dụa, có mệt mỏi, có đớn đau và không ít ngọt ngào….
Đầy đủ hương vị trong cuộc sống, chỉ là vì gặp được người…..
Không cần yêu ngôn ái ngữ, không cần hẹn thề sống chết, chỉ là trong phút giây hoạn nạn có thể tựa lưng vào nhau, trong giờ khắc mệt mỏi, có thể ai ủi cho nhau, một cái ôm thật chặt, một cái hôn nhẹ nhàng, mười ngón tay đan xen lẫn nhau, phút giây ngắn ngủi ánh giao nhau, tiếu dung dịu dàng của người…. cũng đã đủ rồi
Bàn tay của nàng siết chặt lấy tay của y, ấm áp lòng bàn tay truyền lại cho nhau…., đó chính là thương hải, tang điền….!!!
đã thấy thích rồi đó:X
thanks ^^
Aí da…..tem cái coi hehe 😀
chẹp nv nữ này ta đâu thấy lạnh lùng gì đâu hè, ta thấy giống sắc nữ hơn đó, nhìn ngì mà nhìn ngta quá trời lun hà làm vương gia ca ca “ngại ngùng” hắc hắc… :))
trời ơi, người ta chỉ thích ngắm mỹ nam à, chứ có động tay động chân gì đâu??
ai dà ngắm kiểu này ta nghi ngờ lắm nhá hehe 😀
chị này bình tĩnh dễ sợ lun, gặp mềnh chắc hét làng rùi đạp phát xuống giường luôn 😀
hì, như vậy mới gọi là… LÃNH ĐẠM VƯƠNG PHI a ^^
😀 nên bạn mới k đc làm nv chính đó
thankss
thanks truyện hay quá ^^
Thanks nang .truyen hay lam
Thanks nang nha.truyen hay lam
haha.ta thấy hay wa đi mất.mới chương 1 mà đã thú vị rồi.thanks ss nha.
Truyện hay, thank nàng =.=
tks nàng truyện này hay ah nha!